Để đáp ứng nhu cầu nghiệp vụ, một công ty tầm cỡ quốc tế, thông báo tuyển dụng nhân viên cao cấp đảm nhiệm chức vị quan trọng, chế độ đãi ngộ cao hơn mong đợi.
Các ứng viên tranh nhau nộp hồ sơ, cuộc chạy đua khá khốc liệt, một thanh niên trẻ đã được chọn tiếp vào vòng trong. Trưởng bộ phận nhân sự cho biết, đợt phỏng vấn kế tiếp sẽ do ngài Payke chủ trì. Payke là một nhà doanh nghiệp lớn, tri thức uyên bác, kinh nghiệm phong phú, ông chỉ khoảng 40 tuổi.
Biết thế, chàng ứng viên rất lo lắng. Liên tục mấy ngày liền, anh cố gắng ôn lại kiến thức chuyên ngành, kinh nghiệm quản lý, và chú ý đến cả chuyện ăn mặc, cốt sao cho mình thật ấn tượng khi xuất hiện trước mặt ông Payke.
Đã đến đợt phỏng vấn vòng hai. Chàng trai trẻ tự tin bước vào phòng, một người đang ngồi trên salon bật đứng dậy, trưởng bộ phận nhân sự giới thiệu đấy là ông Payke.
“Lạy chúa, là cậu? Hóa ra là cậu ư…?”
Ông Payke đi nhanh về phía chàng trai, nắm chặt hai tay anh ta.
“Tôi có nằm mơ không nhỉ? Cậu biết không, tôi đã đi tìm cậu khắp nơi, nào ngờ…” Ông Payke vui mừng ra mặt, quay lại bảo những vị ngồi đấy: “Các vị cho phép tôi giới thiệu đôi chút: đây là chàng trai trẻ đã cứu con gái tôi!”
Tim chàng trai đập mạnh. Ân nhân còn chưa kịp lên tiếng, ông Payke đã kéo anh đến salon, đon đả bảo anh ngồi xuống cạnh mình. Ông vẫn vồn vã: “Chúng tôi thật có lỗi, lúc đó chỉ mải lo con gái, còn chưa kịp cảm ơn cậu”.
Chàng trai trẻ cố gắng bình tĩnh, mím chặt đôi môi, khô khốc, thẳng thắn nói: “Xin lỗi, thưa ngài Payke, trước giờ tôi chưa từng biết ngài, cũng chưa từng cứu con gái của ngài”.
Ông Payke nóng lòng, nói: “Cậu quên rồi ư? Ngày 30 tháng 5, bên hồ… Chắc chắn là cậu, chắc chắn! Tôi còn nhớ bên má trái của cậu có một nốt ruồi đen. Chàng trai trẻ, cậu không lừa tôi được đâu”. Ông Payke đắc ý.
Anh thanh niên đứng dậy, nói rõ từng chữ một: “Thưa ngài Payke, tôi nghĩ chắc ngài đã nhầm. Thật sự tôi chưa từng cứu một người nào bị té xuống nước cả”.
Thái độ anh rất kiên quyết, Payke lặng người trong giây lát. Bỗng, ông mỉm cười, bảo: “Chàng trai trẻ, tính thành thực của cậu rất đáng khen”.
Chỉ vài ngày sau, chàng trai trẻ chính thức trở thành nhân viên của công ty. Một hôm, khi trò chuyện với trưởng bộ phận nhân sự, anh hỏi: “Này anh, ngài Payke đã tìm thấy chàng trai cứu con gái của mình chưa?”
“Con gái ngài Payke? Anh bảo con gái ngài Payke?” Vị này phá lên cười nắc nẻ: “Nói cho anh biết nhé, rất nhiều người đã bị từ chối chỉ vì con gái của ông ấy đấy. Thực ra, ngài Payke chẳng có cô con gái nào cả”.